“BF” là gì?

“BF” là gì?

Một chàng trai nọ nói với một cô gái :
– Chúng ta là BF!
Cô gái hỏi : – BF là gì?
– Nghĩa là Best Friend ( bạn tốt nhất )
Sau này khi họ hẹn hò, chàng trai lại nói với cô gái :
– Anh là BF của em !
Cô lại nhẹ nhàng hỏi : – BF là gì ?
Chàng trai đáp : – Là Boy Friend đấy ! ( bạn trai )
Nhiều năm sau khi họ cưới nhau, rồi sinh những đứa con đáng yêu anh lại dịu dàng nói :
– Anh là BF của em !
Cô gái vẫn dịu dàng đáp lại : – BF là gì ?
Chàng trai nhìn lũ con của mình rồi nhìn người vợ, hạnh phúc nói:
-Là Babie’s Father ( bố của các con )
Khi những đứa con lớn dần, chàng trai lại nói :
– Chúng mình là BF.
Cô vợ tươi cười hỏi : – BF gì nữa đây anh ?
– Beautiful Family ! ( gia đình hạnh phúc )
….. có đôi vợ chồng già cùng ngắm hoàng hôn, ông lão nói với vợ mình :
– Bà nó à, tôi là BF của bà đấy !
Bà lão cười với những nếp nhăn trên mặt:
– BF là gì hả ông ?
Ông lão mỉm cười thật hạnh phúc và trả lời một cách thần bí :
– Là Be Forever !( mãi mãi thuộc về nhau )
Khi ông lão hấp hối, ông vẫn nói :
– Tôi BF bà nha.
Bà lão trả lời với những giọt nước mắt đang lăn trên má : – BF là gì vậy ông?
Ông lão đáp : – Là Bye Forever! ( tạm biệt mãi mãi )
Rồi ông nhắm mắt. Vài ngày sau, bà lão cũng ra đi, trước khi nhắm mắt bà nói nhỏ bên mộ ông lão :
– BF nha ông ( Beside Forever – Bên nhau mãi mãi )

KHÔNG VỪA!

Chàng trai tiến lại gần và nói:
– Nhìn em quen quá, em có biết em rất giống một người không?
Cô gái tò mò:
– Giống ai hả anh ?
Chàng trai cười đáp:
– Giống một nửa mà anh may mắn tìm thấy được vào năm 2018.
Cô gái e thẹn đáp:
– Vậy anh có biết rằng anh trông cũng rất giống một người không?
Chàng trai hào hứng:
– Là ai cơ?
Cô gái cười nhẹ nhàng:
– Giống người đầu tiên mà em từ chối năm 2018.

LÝ LUẬN ĂN QUỴT CỦA SINH VIÊN

– Cho tôi một cái bánh giò.
– Có ngay! Chủ quán bê ra một cái bánh giò.
– Bánh bao thì giá cả thế nào?
– Như bánh giò.
– Thế thì đổi cho một cái bánh bao.
Chàng ăn xong cái bánh bao đứng dậy đi về.
– Ơ kìa! Không trả tiền à?
– Tiền nào?
– Tiền bánh bao.
– Tôi đổi bằng bánh giò rồi cơ mà.
– Nhưng đã trả tiền bánh giò đâu?
– Ơ hay! Chị buồn cười thật, bánh giò nhà chị vẫn ở nguyên kia, tôi có ăn đâu mà bảo trả tiền.
– !?!

CON THI TRƯỢT NHỜ NGHE LỜI BỐ DẠY

– Con trai! Hãy nói cho bố nghe hai môn thi hôm nay con làm bài thế nào?
– Bố tin vào con chứ? Thắng thua ăn nhau ở cờ cuối bố nhỉ?
– Chính xác, con trai ạ. Có khi ta thua trắng ván đầu mà vẫn chiến thắng ở hai ván cuối cùng vẫn là thắng đó con trai.
– Vâng! Nghe lời bố, con cũng để trắng giấy thi môn đầu, dồn sức cho hai môn thi cuối vào ngày mai đó bố.
– !!!

BÍ MẬT TRONG VA LI CỦA DIỄN VIÊN XIẾC

– Anh biết làm trò gì?
Anh mở một chiếc va li, lấy ra những viên đá rất to, ném lên không trung rồi đưa đầu ra hứng. Ông chủ gật gù:
– Được đấy. Thế chiếc va li kia anh dùng cái gì?
Anh ta rên rỉ đáp:
– Dạ thuốc giảm đau ạ!

VỢ CHỒNG CHIA TAY

Hai vợ chồng nọ cãi nhau dài dài.
Anh chồng nói:
– Tốt nhất chúng ta nên chia tay đi.
Người vợ tiếp lời:
– Nếu điều đó làm anh vui…
Anh chồng ra điều kiện:
– Chúng ta mỗi …người bước đi 100 bước về 2 hướng khác nhau, nếu hết 100 bước mà ai quay đầu lại thì coi như không có chuyện gì, còn không thì về sau này nếu có gặp lại nhau chúng ta vẫn coi nhau là bạn bè nhé.
Anh chồng kìm lòng bước qua 99 bước, đến bước cuối cùng thì quay đầu lại…sững sờ khi thấy người vợ không đi về hướng ngược lại mà cứ lẽo đẽo đi theo ngay sau lưng mình.
Người vợ điềm tĩnh nói:
– Chỉ cần anh quay lại, em sẽ luôn luôn ở phía sau anh.
Anh chồng cảm động quá, nghẹn ngào nấc không thành tiếng, ôm choàng vợ vào lòng rưng rưng, còn người vợ lặng lẽ quẳng viên gạch giấu trong người xuống bụi cây, nghĩ thầm trong bụng:
– Mày mà bước thêm 1 bước nữa, viên gạch của bà đã cho mày nát đầu luôn rồi !!!

NGƯỜI DO THÁI

Một bác sĩ người Do Thái thất nghiệp ra mở phòng khám tư.Cửa văn phòng treo tấm biển:” 20 đô mỗi lần khám nếu chữa không khỏi đền 100 đô.
Một tay luật sư thấy ngon ăn vào khám :
-Tôi bị mất vị giác.
-Ô kê.Này y tá,lấy lọ thuốc ở ô 135 nhỏ vào miệng bệnh nhân.Y tá làm theo.
-Ôi ! Đây là dầu hỏa mà ?
-Chúc mừng ngài đã lấy lại vị giác.Cho xin 20 đô.
Rất cay cú,tuần sau tay luật sư quay trở lại :
-Tôi bị mất trí nhớ .
-Ô kê.Y tá lấy thuốc ở ô 135 cho bệnh nhân.
-Khoan.Đó là dầu hỏa mà ?
-Chúc mừng ngài đã có lại trí nhớ.Cho xin 20 đô.
Tuần tiếp theo tay luật sư quay lại nói :
-Tôi không nhìn thấy gì ?
-Xin lỗi,bệnh này chúng tôi chịu.Đây là 100 đô mời ngài cầm lấy .
-Cái gì ? Đây là 20 đô chứ đâu phải 100 đô ?
-Chúc mừng ngài đã lấy lại thị giác.Cho xin 20 đô.