Cãi Nhau Bằng Nốt Nhạc

Cãi Nhau Bằng Nốt Nhạc

Một cặp vợ chồng nghệ sĩ nọ một hôm bàn với nhau:
– Chúng ta đều là nghệ sĩ, làm việc gì cũng phải biểu lộ tính chất nghệ sĩ
– Chẳng hạn như? Cô vợ hỏi.
– Chẳng hạn như nếu chúng ta bất đồng ý kiến ở giữa chỗ đông người , chỉ nên dùng những nốt nhạc mà bàn cãi, chỉ riêng chúng ta hiểu với nhau thôi, cãi nhau mà thiên hạ tưởng như chúng mình đang ca hát, thì mới đúng là nghệ sĩ.
Chị vợ đồng ý liền. Một hôm trong đám tiệc, thấy các bà cà kê dê ngỗng đủ thứ chuyện aó quần thời trang, ông nghệ sĩ nọ chán quá, tính bỏ đi coi xi nê một mình, nhưng trong túi không có tiền, ông mới nói với vợ:
– Sì đô la!
Bà vợ biết chồng hỏi tiền, nhưng không biết ông tiêu vào việc gì, nên chần chờ chưa đưa. Tức quá, ông nói:
– Đồ mi là đồ rề rề.
Bà vợ cũng tức vì ông chồng hay tiêu xài hoang phí nên luờm:
– Đồ mi là đồ phá phá.
Ông chồng đang bực , bị vợ la càng tức thêm, bèn lừa lúc không ai chú ý bẹo cho vợ một cái thật đau vào mông, rồi mỉm cười thách thức:
– Đố mi la.!!!
Bà vợ muốn làm lành, liền chu miệng thỏ thẻ:
-Mí mi!
Ông chồng “mí” xong, bà vợ lấy gương ra soi mặt, bực mình la lên:
– Đồ phá son.

 

Pạc-Lê Vu Phăng-Xe?

Je t’écrit tình thơ une lettre
Để cho mình connaître mon coeur
Depuis que mình quitter “Je”
Bonheur cũng lắm mà malheur cũng nhiều

Ici nhận dạy danser
Mener 3 tháng cam đoan thành tài
La vie xoay sở, sở xoay
Họa chăng thế này kiếm được le riz
Sincère Anh hỏi Chérie
Phương này áp dụng cho mình ou non ?
Đợi chờ Em gởi réponse
Chúc mình vui vẻ tấm lòng fidèle

Poupée yêu quí của Anh:
Le temps ngày tháng xuôi dòng
Công phu kết quả thoả lòng rêver
Trả thầy anh đã quitter
Le cours thầy dạy Anh về Pháp Văn
Le bonze tiếng gọi sư tăng
Aimer yêu dấu, la femme má hồng
Ce sont des chữ thông thường
Que Anh đã học tỏ tường vân vân
Succès dẫu có đôi phần
Chômer Anh vẫn còn sans việc làm
Divers hãng Sở nộp đơn
Anh đều thất bại demande trả về
Lòng sầu lệ muốn tomber
Lời đâu mà cạn mọi bề douleur
Ennui tràn cả le coeur
Où çà kiếm việc bây giờ Chérie ?

 

Những Định Nghĩa Vui Về TÌNH YÊU !

LỊCH SỬ: Tình yêu là 1 cuộc cách mạng giải phóng chủ nghĩa độc thân
ĐỊA LÝ: Tình yêu là 1 trận động đất trong tâm hồn và trái tim là ” núi lửa ”
HOÁ HỌC: Tình yêu là 1 phản ứng hoá học sinh ra axít
VẬT LÝ: Tình yêu là 1 lực hút mạnh hơn lực hút của trái đất
TOÁN HỌC: Tình yêu là 1 phép trừ của túi tiền , phép chia của trái tim, phép nhân của nhân loại và là phép cộng của mọi rắc rối .
VĂN HỌC: Tình yêu là quyển sách dày mà đọc từ trang đầu đến trang cuối ta ko hiểu gì cả !
ẨM THỰC: Tình yêu là 1 lit rượu hoà chung với 2 lit dấm
TÂM LÝ HỌC: Tình yêu là 1 cuộc rượt bắt mà chàng rượt theo nàng cho đến khi … nàng bắt được chàng !
ÂM NHẠC: Tình yêu là 1 điệp khúc hay nhưng hát mãi cũng chán.
MẦM NON: Tình yêu giống như 1 đứa con nít, khi bỏ đói thì khóc và giận lẫy, khi quá no thì bội thực và tống hết ra ngoài .
TÂM THẦN HỌC: Tình yêu giống như bệnh tâm thần. Người đang yêu nhìn thấy, nghe thấy những điều mà người bình thường ko nghe thấy. Họ cười, khóc, giận, thương, buồn, vui … vô cớ mà vẫn cho rằng mình rất tỉnh táo !

 

Tu Chi Nữa!

Hoà thượng trụ trì chùa X trên ngọn Cấm Sơn, chiều nay tiếp một trung niên xin được quy y cửa Phật:
– Thầy ơi, con đến xin được nép bóng thiền môn, xa lánh sự đời, mong thầy chấp thuận.
Hoà thượng khuyên can:
– Nhà chùa nào phải là nơi giải sầu, tam bảo đâu là chốn lánh trần. Tu hành cũng lắm gian nan, thí chủ phải suy nghĩ thật kỹ, lỡ sau này không chịu được mà hoàn tục thì tội lỗi lắm!
– Thưa thầy, ý con đã quyết, xin thầy thí phát và cho con được kêu bằng “sư phụ”!
– Con à, nghĩ lại đi, cuộc đời hãy còn lắm niềm vui với thất tình lục dục. Đang tuổi xuân, sao thí chủ không tìm vui trong tình ái?
– Thầy ôi, bây giờ ngoài đó yêu nhau hôm trước bóp cổ nhau hôm sau! Với lại lấy vợ thì phải sinh con, lỡ vô sinh đã khổ mà sinh được còn khổ hơn nếu con đau bệnh không lo nổi viện phí, không tìm ra giường nằm, con tới tuổi đi học nhưng không đủ tiền chạy trường, lo quà cáp biếu thầy cô… Bao nhiêu nỗi khổ thầy làm sao hiểu được! Con quyết rồi: tu là cõi phúc, tình là dây oan !
– Thiện tai! Thế sao con không giải khuây bằng những thú vui trần thế khác như ẩm thực, như du lịch?
– Thầy xa lánh thế gian quá lâu nên không biết cõi tục bây giờ nó… tục lắm! Ăn một món ngon cũng có nghĩa ăn mầm bệnh. Ra đường thì đầy dẫy hiểm nguy, vừa sợ cướp, sợ hung thần đường phố, sợ cả công an ! Thầy chưa biết đó thôi, đường không đủ mà đi nhưng sơ hở lấn làn xe là bị ăn biên bản, xử theo Nghị định 71 đi đứt cả tuần lương, vui chưa thấy… đã lo nhãn tiền !
– Thế, chẳng lẽ ngoài đó không còn gì vui?
– Con cũng chẳng biết nữa. Với con bây giờ tất cả đều là không!
Hoà thượng ngẩn người:
– Mô Phật ! Nói thế thì thí chủ đắc đạo rồi. Tu chi nữa !