TÂM TƯ GIỮA CƠN BÃO COVID 19

Mùa đại dịch Covid 19, hết sức chật vật và bận rộn, hơn 2 tháng rồi làm việc quần quật, không có thời gian up bài cấp cứu nào cho các bạn đọc. Giữa cơn bão dịch, mình up tâm thư vì quả thật quá buồn, cảm thấy bất công, nói thì nản mà không nói thì ức chế. Thôi thì nói ra cho nhẹ lòng, chẳng dám mong ai hiểu, cũng chẳng đòi hỏi gì.
Khoa cấp cứu mình là khoa tiếp nhận, chẩn đoán và điều trị và chăm sóc BN Covid lẫn BN không nhiễm Covid nhiều nhất là lâu nhất của cả viện thế nhưng lại được đối xử như thế nào???
Nói riêng mình và ekip trước, sau khi tiếp nhận, phết mũi họng, chẩn đoán và điều trị BN Covid, thì bị đưa đi cách ly, ngày đầu tiên phía bệnh viện bảo yên tâm, sẽ tính vào công tác, mình cũng tạm yên tâm, nhưng sự thật là gì??? Tất cả những thành viên ekip bị cách ly, kể cả mình, bị trừ thu nhập của tháng, lẫn quý (chắc mình nhầm, theo từ ngữ của bên trên là giảm, chứ ko có trừ: anh chị ko đi làm thì ko được hưởng, và tính tất cả ngày cách ly thành ngày nghỉ phép). Lần đầu tiên mình biết thế nào là giảm đến âm tiền, đến tháng sau lại tiếp tục giảm (giảm nha, ko phải trừ, chỉ là giảm đến số âm thôi). Tháng đầu đã thấy mệt, tháng sau là gục luôn. Ai cũng bảo: bác Thiên đi làm vì đam mê, chục triệu có là gì! Bó tay, nhà mình cũng chả phải khá giả gì, được cái mình tiêu rất ít, có thể tự lo thân, nhưng ko báo hiếu gì được cho cha mẹ. Đam mê là 1 chuyện, nhưng ko đồng nghĩa mình chấp nhận bất công.
Giờ nói nguyên cả khoa, một điều rất rõ ràng mà gần như cả viện đều biết, là khoa cấp cứu mình tiếp nhận, chẩn đoán và điều trị bệnh nhân COVID NHIỀU NHẤT và LÂU NHẤT trong toàn bệnh viện. Ngay từ đầu dịch, chỉ có khoa cấp cứu, phòng sàng lọc và đơn vị cách ly (1 phần thành viên cũng là lấy từ cấp cứu), lúc đó mỗi ngày có vài bệnh nhân Covid, rồi dần tăng lên đến hàng chục, rồi vài chục, bệnh nhân Covid đủ loại, từ mức độ nhẹ, cho đến thở oxy canula, mask, HFNC, thở máy không xâm lấn, đặt nội khí quản, thở máy xâm lấn cho đến hồi sức BN Covid ngừng tim, chính mình đây ko thể nhớ được đã hồi sức, ép tim và đặt NKQ bao nhiêu BN Covid trở nặng, quá rõ ràng là khoa cấp cứu luôn luôn đứng đầu sóng ngọn gió.
Vậy khoa cấp cứu mình đã được những gì?

Về ăn uống???
Tự thân vận động. Ok, cái này ko dám phiền ai, bệnh viện nhiều việc, cứ lo phần của người khác đi, khoa tự lo được.
Về chỗ ở???
Ngày ngày tiếp nhận, điều trị mấy chục BN Covid, về với người nhà là cả 1 vấn đề phải lo lắng rất rất nhiều của toàn bộ nhân viên. Vì lẽ đó, bệnh viện cũng quan tâm, lo lắng, liên hệ hẳn 1 khách sạn 3-4 sao để cho các nhân viên của các khoa điều trị Covid của bệnh viện có chỗ ở và ăn uống sau khi tan làm. Và tất nhiên, trừ nhân viên khoa cấp cứu ra, anh chị em trong khoa đã phải tự đi kiếm và thuê chỗ trọ 2 tháng nay.

Phụ cấp chống dịch???
Vâng, chắc việc trực tiếp KHÁM, PHẾT MŨI HỌNG, CHẨN ĐOÁN, ĐIỀU TRỊ, CHĂM SÓC, VÀ THEO DÕI toàn bộ bệnh nhân Covid hơn 2 tháng nay (từ lúc lên đến hàng trăm BN Covid thì mình chẳng có sức đếm nữa) của khoa cấp cứu KHÔNG PHẢI LÀ CHỐNG DỊCH. Ừm, mà chắc ko nên nhắc đến, vì mình và mọi người có phải đi chống dịch đâu, chỉ điều trị ở ngay tại khoa cấp cứu của bệnh viện thôi mà. À, cũng có lẽ khoa cấp cứu chỉ là nơi luân chuyển thôi, chứ có phải làm gì to tát đâu. Vâng, BN Covid chỉ là ở tạm khoa cấp cứu VÀI NGÀY thôi, chỉ là chẩn đoán BN nào bị Covid, rồi cho thuốc, ép tim, đặt NKQ, thở máy, cho ăn, theo dõi BN vài ngày, chứ ko phải điều trị cho đến khi khỏi bệnh, thì không phải là chống dịch nhé.

Việc nhập bệnh nhân vào các khoa khác?
Phải nói là một cực hình, BN Covid thì ko nói, hẳn nhiên là ko/trì hoãn nhận rồi (trừ ĐVCL nhận 1 phần, còn đâu là ở cấp cứu, có BN được điều trị ngay tại cấp cứu lên đến 5 ngày). Mấy ngày nay viện đã chia đôi, thành BV điều trị Covid, nhưng cấp cứu thì thế nào? Vẫn tiếp tục hành trình cũ, các khoa trụ được đúng 3 ngày là full (đúng, chỉ 3 ngày là hết chỗ, không biết các khoa đó có hiểu là khoa cấp cứu đã phải chịu cảnh đó đến 2 tháng trời, và lượng bệnh chúng tôi phải gánh là bao nhiêu không, hay là chỉ thấy sao chúng nó cứ chăm chăm đẩy BN vào khoa mình nhỉ, full rồi mà cứ gọi hoài), và từ đó thì chả có khoa nào nhận bệnh, mà hoặc là trì hoãn, tệ hơn là từ chối luôn. Ngay đêm qua, mình đưa hẳn BN lên tới khoa rồi mà còn từ chối, ép phải liên hệ trưởng khoa đó mới nhận, nhưng gọi điện thì có bắt máy đâu, chịu. Họ đâu có biết, chỉ trong vài tiếng đó, mình, đàn em và cả ekip phải hồi sức 4 ca ngừng tim ngừng thở do Covid lẫn không Covid, trong phiên trực mà ko có BN nào phải đặt nội khí quản, thở máy hay tử vong là ơn Chúa phù hộ, còn họ, chỉ nhận 1 BN không cần thở oxy, thì cấp cứu cũng phải thông qua bên trên mới được.
Còn BN không phải Covid thì thế nào? Chà, phần này cũng chả kém cạnh chi, BN nhẹ thì ko bàn, nhận dễ thôi, còn nặng/nguy kịch thì thế nào, nhất là BN thở máy => cấp cứu ôm luôn, thường là khi có kết quả PCR Covid âm tính thì mới nhận, mà bao lâu thì có? Cũng phải nửa ngày đến 1 ngày sau, vì mỗi ngày có cả vài trăm cho đến cả ngàn mẫu xét nghiệm cơ mà. Cũng được thôi, vì lâu giờ cũng cái kiểu này rồi, đã quen trì hoãn/từ chối nhận bệnh của cấp cứu cơ mà, nên vẫn chịu được, vẫn chịu được. Nhưng mình chả hiểu lập ra khoa cách ly tạm để làm cái gì, chỉ nhận những ca không thở oxy, nhiều lắm là đang thở oxy qua gọng mũi, chứ từ cấp mask trở lên là bó tay, mà BN nhẹ thế thì có gì, cấp cứu giữ luôn cũng đc, chả dám phiền nếu chúng tôi có chỗ cho BN nằm.
Điểm buồn cười nhất là tất cả các khoa có quyền trì hoãn/từ chối nhận bệnh, nhưng cấp cứu làm quái gì có cái quyền từ chối nhận bệnh nhân vào cấp cứu, từ đầu dịch, à, ko đúng, kể cả lúc chưa dịch thì mình cũng chưa từng từ chối bất kỳ 1 BN nào đang trong tình trạng cấp cứu. Cũng vì thế, mà mình bị chính những người thân, lẫn BN không bị Covid chửi rủa, tại sao lại cho BN Covid vào khoa, lỡ lây cho chồng, cho vợ/con/cháu/ông/bà của họ thì sao? Nghe nhiều riết quen rồi, mình tự hỏi, nếu họ/người thân họ bị như thế, ko nơi nào nhận thì họ có cảm thấy hối hận vì những lời chửi rủa khốn nạn đó không. Mình rất rõ ràng, đã có nhiều BN, chỉ cần có khó thở hoặc ho đàm là nhiều BV không nhận, có lúc đi 4 cái bệnh viện, tới viện thứ 5 là gặp mình, thân nhân khóc quá trời, xin nhận giúp, mà rõ ràng, BN đang suy hô hấp, nhận là điều hiển nhiên, có bị Covid hay ko ko quan trọng, quan trọng là BN đang cần xử trí cấp cứu, thì phải được điều trị.
Lắm lúc BN NGỒI tuốt ra cổng bảo vệ của bệnh viện (ngồi nhá, chứ hết băng ca, hết giường rồi, chịu thôi, có chỗ ngồi là tốt lắm rồi), tội nhất là lúc trời mưa, hix, ấy vậy mà vẫn phải tiếp tục nhận bệnh, hẳn nhiên rồi, còn chỗ ĐỨNG là còn có thể nhận bệnh.

Giấc ngủ???
Mình chả biết các khoa khác thế nào, chứ đêm trực cấp cứu, ngủ được 1-2 tiếng thôi, ông bà phù hộ lắm lắm thì được 3 tiếng. Riêng mình, nhìu lúc trắng đêm, đến sáng về ngủ bù đến tận chiều tối. À, lúc trực thì mặc đồ bảo hộ, nào có dám mở ra, có muốn đi vệ sinh cũng ráng nhịn, thế nên mình có dám uống nước trước khi vào trực đâu.

Nhân lực của khoa cấp cứu???
Bị dương tính và đi cách ly 1 phần rồi, phần ở lại phải ráng mà gồng gánh (và tất nhiên, nhóm bị cách ly sẽ tính vào ngày phép, và bị giảm thu nhập). Một phần điều vào đơn vị được gọi là chống dịch, một phần điều đi tiêm phòng vaccine, và giờ là tính lấy thêm 1/4-1/3 nhân lực để đi vào khoa khác. Vâng, khoa cấp cứu vô cùng dư dả nhân sự, đi làm chỉ có ngồi hóng mát, tám chuyện thôi, BN thì có mấy đâu, chắc nên đóng cửa luôn chứ điều đi chi cho khổ, đỡ mất công trả lương chi cho tốn kém.

Sự thăm hỏi, động viên?
Thôi, xa xỉ quá, ko dám mơ tưởng tới.

Sao không nghỉ việc đi?
Nhiều anh chị em trong khoa bảo mình nghỉ đi, làm nhìu, tóc bạc hơn nửa cái đầu rồi, không thiếu chỗ để cống hiến, không thiếu bệnh viện để làm vì đam mê. Đàn em thì bảo anh Thiên làm chim đầu đàn, nghỉ để tụi em bay theo. Ba mẹ và người thân mình ở quê, gọi bảo về đi con, làm bác sĩ cực quá, lương còn chẳng bằng một nửa tiệm giặt ủi của ba mẹ, chi phải khổ vậy.
Mình cười cười, lúc này đâu có thể về được, là một bác sĩ, mình sẽ hoàn thành tốt nhất TRÁCH NHIỆM và NGHĨA VỤ của một người bác sĩ. Còn QUYỀN LỢI? Thôi, quá xa xỉ, mình không dám nghĩ đến, cả khoa mình cũng vậy. Thế LƯƠNG TÂM? Thứ lỗi, giờ mình chả biết nó ở đâu rồi, vì chính như những BN và thân nhân đã chửi rủa ở trên: lương tâm mày cho chó nhai rồi hay sao mà chứa BN Covid ở đây? Ừ, đúng là chó nó nhai nát rồi, ko muốn/chấp nhận điều trị ở đây thì mời đi nơi khác, ai cũng là người, sinh mạng nào cũng quan trọng, thích thì cứ gọi, cứ kiện lên tận bộ y tế đi, số điện thoại đây, còn tên tôi, bs Thiên, trưởng kíp trực cấp cứu, chân thành cảm ơn! Gọi hay không thì cũng BIẾN ra chỗ khác, để yên cho chúng tôi điều trị nhiều BN khác.
Giờ ngồi viết tâm thư này, có lẽ sẽ bị nhắc nhở/cảnh cáo, thậm chí kỷ luật/đuổi việc. Nếu vậy thì vô cùng cảm ơn, giúp mình thoát khỏi gông xiềng trách nhiệm, nghĩa vụ và chút lương tâm nhàu nát còn sót lại.
Đơn xin nghỉ việc đã ký sẵn và gấp lại ngăn nắp trong phong bì. Hình như BV Y Dược HCM, Hoàn Mỹ, nhiều BV quận đang tuyển nhân sự chống dịch, có gì nộp thử đơn xin việc qua đó đi chống dịch vậy.

Bác sĩ Phạm Hoàng Thiên