NHỚ TẾT

Lê Tấn Tài
Trong bài thơ Quê Hương, Giang Nam viết:
“Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
“Ai bảo chăn trâu là khổ”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
….Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.”
Những dòng thơ thể hiện sự nhẹ nhàng và sâu lắng của ý niệm về quê hương, về những điều đơn giản và thiêng liêng trong cuộc sống. Đôi khi, những gì chúng ta để lại không chỉ vật chất mà còn kỷ niệm, tình cảm và tâm hồn. Nỗi nhớ quê, tình cảm với nơi mình sinh ra và lớn lên thường gắn bó sâu đậm trong lòng người. Sự ngọt ngào của quê hương không chỉ đến từ cảnh đẹp tự nhiên mà còn là những giá trị văn hóa và gia đình. Cảm giác yên bình khi hướng về quê nhà thường không thể nào thay thế. Nó mang lại sự an ủi, làm dịu đi những mệt mỏi trong cuộc sống hàng ngày.
Ký ức tuổi thơ thường mang đậm giai điệu êm đềm và nhiều màu sắc. Quê hương là nơi lưu giữ những câu chuyện, những hình ảnh Tết xưa, những trò chơi, những ngày nắng gió đẹp đẽ. Bếp là trung tâm của gia đình, trong đêm tăm tối, ánh lửa bếp là nguồn ánh sáng và sự ấm ấp, là nơi mọi người tụ tập bên nhau chia sẻ nấu nướng. và thưởng thức bữa cơm đạm bạc nhưng đậm đà…
Với dân quê miền Nam, bánh tét là một món cúng truyền thống, biểu tượng của lòng thành kính sâu sắc từ con cháu. Việc gói bánh tét còn tạo cơ hội cho gia đình gần gũi, trò chuyện và tận hưởng không khí Tết. Mùi thơm của lá chuối và những giai thoại Tết thường là những khoảnh khắc rất đặc biệt và quý báu. Ngồi bên bếp lửa vừa canh chừng nồi bánh, vừa làm ấm cái lạnh cuối năm giữa cõi lòng đêm yên bình, từng hơi ấm nhẹ nhàng đưa ta trở về những kỷ niệm xưa, nơi những xóm quê xa xôi, rộn ràng trong những ngày cuối năm từ đầu thôn đến cuối xóm, tiếng cối xay lúa, tiếng chày giã gạo vang lên… Tiếng cười, tiếng nói huyên thuyên, chừng nghe như tiếng xuân reo vui từ nồi bánh tét. từ bếp lửa hồng…
Điều đặc biệt ở ngày Tết là sự chuẩn bị cẩn thận, làm sạch nhà cửa, mua sắm và sửa soạn những bữa cơm đặc biệt. Ở đây, sự nồng nhiệt và lòng hiếu khách của mọi người cũng như ý nghĩa thở cúng ông bà và mong ước một năm mới tràn đầy hạnh phúc thể hiện rõ nét. Những dấu ấn của Tết có thể khác nhau, nhưng nói chung, chúng vẫn là biểu tượng cho hồn dân tộc, sức sống của mùa xuân và sự cảm thông, chia sẻ, trân trọng với những thân phận và kiếp người. Niềm vui Tết ấy như khởi phát tự lòng người.
Hương xuân lan tỏa từ những bông hoa huệ, vạn thọ, những đóa hoa trường sanh… Nó là hương thơm của quê hương, trong sáng và giản dị. Mỗi ngôi nhà trang trí một góc nhỏ với những bông hoa này để cúng trên bàn thờ. Trên từng cánh hoa, chứa đựng sự quan tâm, chăm sóc của con cháu đã dành cho chúng từ mùa đông, từ khi chúng chỉ là hạt giống, mầm non. Tất cả đều như đỏ lửa bừng cháy qua lớp giấy đỏ. Mỗi vật dụng giản dị đều mang trong mình hơi thở của mùa xuân. Người, cây cỏ, hoa lá, động vật, vật nuôi… tất cả hòa mình vào không khí xuân, tất cả được ăn Tết.
Hương Tết kết hợp với hương quê… đậm chất tình thân. Đơn giản, chân phương nhưng đầy lòng trân trọng và kính cẩn. Gió xuân đã về, hương lúa lan tỏa trên những cánh đồng. Những căn nhà rộn ràng với sắc màu mới của năm mới. Hãy dừng lại, lắng nghe hơi thở của mùa xuân, cảm nhận những điều lạ thường, cảm xúc từ sự giao hòa của đất trời… và ca ngợi như một bản tình ca dành cho mùa xuân, với những bông hoa, cỏ cây của ngày mới, với những tình cảm không bao giờ cũ theo mùa: một bông hoa mới hé nụ trước hiên nhà, làn gió đêm mát lành, hay những nỗi nhớ sâu thẳm về quê hương, nơi thuở ấu thơ, lời chúc năm mới, những ước mơ tương lai và những truyền tải cảm xúc mùa xuân.
Lê Tấn Tài